Truyện hài hước 187




CUA GÁI

Alô! Con chim nhỏ của anh đấy à? 
Không! chim bố đây. 
Ấy chết! Cháu xin lỗi bác! Bác có khỏe không ạ? 
Khỏe để đánh nhau với ai? 
Dạ... cho cháu hỏi Mai có nhà không ạ? 
Nó không có nhà thì là dân vô gia cư à? 
Dạ dạ... ý cháu là Mai có ở nhà không ạ? 
Nếu không thì sao? 
Thế... Mai đi đâu ạ? 
Đến cơ quan rồi. 
Bác cho cháu số điện thoại của Mai được không ạ? 
Nó có nhiều số lắm! 
Bác cho cháu xin một số thôi ạ! - 8... -... 8 rồi... mấy nữa ạ? 
Thì cậu bảo chỉ cần một số thôi mà..... 
Dạ bác cho cháu xin nốt mấy số còn lại luôn ạ - 5 7 3 6 8 2 còn sắp xếp sao thì tùy cậu !


VỢ ĐẢM ĐANG…

 Bill đi làm về thấy Ann, vợ anh, đang ngồi khóc sụt sùi. “Em thấy thật tồi tệ”, Ann nói.
- Em đang là bộ vest duy nhất của anh thì làm cháy một lỗ to tướng ở đầu gối quần.
- Thôi, không sao- Bill an ủi : Em có nhớ không, anh có chiếc quần dự phòng cho bộ vest mà.

- Em nhớ, và thật may là anh có chiếc quần dự phòng đó, Ann nói và lau nước mắt: Em đã cắt nó ra để vá lỗ thủng, trông cũng không kinh khủng lắm.



LÒNG VỊ THA.

Giảng xong bài kinh về lòng vị tha, sư thầy hỏi, ai trong số các phật tử sẵn sàng tha thứ cho kẻ thù. Tất cả mọi người đều đưa tay lên trừ một ông lão ngồi bên dưới.
- Chẳng lẽ cụ không thể tha thứ cho kẻ thù của mình ư?
- Tôi không có kẻ thù.
- Thật là đức độ. Thế cụ bao nhiêu tuổi rồi?
- 90 tuổi.
- Cụ hãy cho mọi người biết bí quyết sống đến 90 tuổi, mà không có một kẻ thù nào. Ông lão cao giọng nói:
- Chỉ có một cách là phải tiêu diệt hết lũ chúng nó mà thôi



GOOGLE VÀ YAHOO

Google viết thư “dằn mặt” Yahoo:
Chào Yahoo,
Có bao giờ mày nghe người ta nói “tôi không biết, để tôi hỏi ông yahoo” không?! Không bao giờ! Rõ rồi nhé!
Chào đoàn kết
Google

Hồi âm:
Chào Google,
Thế có bao giờ người ta nói “mình hẹn lên google nói chuyện sau nhé” không?
Rõ rồi nhé – mày dở hơi hơn tao!
Yahoo



NHỮNG BỨC THƯ CỦA BỐ….

Bà mẹ có việc đi làm, để 2 đứa con nhỏ tự trông nhau ở nhà. Khi về nhà vào lúc chiều muộn, bà lo lắng hỏi cậu con trai lớn: “Em với con chơi vui chứ?”
- Vâng, rất vui ạ – cậu con trai cười toe toét.
- Chắc là 2 anh em xem tivi?
- Vâng, nhưng chỉ lúc đầu thôi. Vì 2 đứa đều xem chán các chương trình rồi.
- Vậy làm sao con với em vui vẻ được suốt cả ngày?  bà mẹ tỏ ý ngạc nhiên.
- Dạ, thoạt tiên, chúng con xem phim hoạt hình Tom và Jerry, nhưng chúng con không thấy buồn cười. Sau đó chúng con xem phim hài Laurel và Hardy nhưng chúng con cũng không thấy buồn cười. Rồi chúng con xem Mr. Bean, vẫn chẳng thấy buồn cười gì cả. Chúng con nghĩ ra chuyện vào trong kho, ở đấy có một cái hộp nhỏ quấn ruy-băng màu hồng, chúng con thấy những bức thư bố viết cho mẹ khi bố mẹ chưa lấy nhau. Chúng con vừa đọc vừa cười bò ra…




Previous Post Next Post